Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

XIN ĐỪNG NGỘ CHỮ

                           Gửi cô giáo Lam – Tổ trưởng tổ ngữ văn trường Chuyên Hà Tĩnh

Giáo viên văn mà “ngộ” chữ mất rồi
Đất nước mình đẹp lắm cô giáo ơi
Làng xóm nông thôn được thay da đổi thịt
Các thành phố đông vui nhộn nhịp
Trẻ em đến trường được chăm sóc nâng niu.
Là giáo viên và tôi đã về hưu
Xin có vài lời xẻ chia cùng cô nhé:
Cô còn trẻ mà sao liều lĩnh thế
Đem bốn ngàn năm lịch sử của ông cha
Ví như là đứa trẻ chưa lên ba
“ Còn bú mớm” trời ơi cô hàm hồ quá mức ! !
Ai cũng biết Biển Đông đang bức xúc
Cá chết nhiều đau đớn lắm cô ơi .
Nhưng dù sao sự việc đã rồi
Phải tìm nguyên nhân để gọi tên chỉ mặt.
Là cô giáo – người dẫn đường đi tắt
Mà lòng cô dao động vậy sao ?
Cô giáo ơi lớp trẻ sẽ thế nào
Bước tới tương lai thiếu tinh thần dân tộc ?
Thầy bi quan, trò làm sao giỏi được
Lạc hướng rồi, dẫn các cháu về đâu ?
Cô giáo ơi, xin cô hãy tỉnh mau
Để dạy học sinh cho nên người cô nhé !

4.000 năm – bức tường thành thế kỉ
Mãi là niềm tự hào, chỗ dựa của Việt Nam.
                                   Hà Nội: 16.5.2016.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét