Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

VƯỜN QUÊ


Ảnh minh họa

Thu về tôi lại nhớ vườn quê
Khu vườn thơ mộng tre tứ bề
Ngát thơm hương ổi, chanh, xoài, nhãn
Miếu thiêng trầm mặc dáng cổ xưa.


Hôm ấy buổi trưa trời nắng nắng
Cành cao rắn hổ đang đong đưa…
Thót tim, tôi sợ, ghi lòng mãi
Kí ức như vừa hôm qua thôi.

Trấn tĩnh đứng im, nhẹ nhàng lùi
Chạy về tôi gọi “Ông nội ơi”
Cháu nhìn thấy rắn bên cạnh miếu
Quấn cây vươn cổ dưới nắng trời.

Ông dặn: “ Từ giờ những buổi trưa
Không  xuống vườn chơi cháu nghe chưa..”
Miếu thiêng rắn ngự trưa hè vắng…
Vườn quê gắn bó tuổi thơ tôi.


Vườn thu – cây thay lá rơi rơi
Xóm  giềng gom lại lá vàng phơi
Chút khói lam chiều cay khóe mắt
Hồn quê buổi ấy đầy vơi.

Mấy chục năm trời tôi xa quê
Kí ức vườn xưa cứ dội về
Mùa thu lá vàng như  trải thảm
Cho vườn quê dung dị hồn tôi.

                            Hà Nội thu 2017.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét