Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

THĂM HÀNG CHÂU

      

        Nhân chuyến thăm Hàng Châu, Chiết Giang, Trung Quốc.

Nước Tây Hồ xanh biếc
Liễu Tây Hồ thướt tha
Gió Tây Hồ mát lạ
Làm xao xuyến lòng Ta.

Tôi đến Hàng Châu buổi sáng nay
Trời ơi! cảnh đẹp đến mê say
Trăm hoa đua nở khoe màu sắc
Xanh mướt một màu, mượt như nhung.
Phảng phất đâu đây hình thiếu phụ
Áo xanh hờ hững khoác bờ vai
Từ trong sâu thẳm hồn thi sĩ
Lả lướt đi về trong gió mai...
Hàng Châu cảnh đẹp tuyệt vời
Không bút nào tả lên lời em ơi.
Ra về lòng dạ rối bời
Đầu thì ngoảnh lại, chân dời bước đi.
Con trai gọi “Mẹ đi về”
Mà sao tôi chẳng hề nghe thấy gì.
Cỏ cây hoa lá thầm thì
“Xin chào du khách - Bạn về Việt Nam
Chúc Bạn thượng lộ bình an
Hẹn ngày gặp lại – Giang Nam quê mình”
                      Hàng Châu 10/05/2105

                          

KÌ ĐỒNG QUÊ MẸ


Thấm thoắt bốn mươi năm
Về làm dâu quê mẹ
Từ khi còn rất trẻ
Nay tuổi ngoài sáu mươi.

Làng xóm quê chồng tôi
Từ bờ tre, giếng nước
Tất cả đều thân thuộc
Là nơi tôi trở về.

Trên mỗi chặng đường đi
Kì Đồng trong tâm khảm
Giúp tôi không buồn chán
Mỗi khi gặp khó khăn.

Thấm thoắt bốn mươi năm
Thời gian trôi nhanh quá !
Nay tôi về quê cũ
Họp hội người tuổi cao.

Tôi xin có lời chào
Tới hai giới các cụ
Trong lòng tôi tự nhủ:
Cội nguồn chính là đây.

Tôi trở về hôm nay
Trong tình quê ấm áp
Trong ân tình dào dạt
Của hội người tuổi cao.

Tôi mong muốn khát khao
Các cụ luôn mạnh khỏe
Thân an,tâm vui vẻ
Sum vầy bên cháu con
Cho tất cả vuông tròn
Trong tình làng ,nghĩa xóm.
             Kì Đồng 12.9.2015.
              

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

THĂM BẮC KINH

     


                  Nhân chuyến du lịch Trung Quốc.

Nghỉ lại hai đêm ở Bắc Kinh
Thăm Di Hòa Viên, Tử Cấm Thành
Nơi nào cũng thấy linh thiêng quá
 Cổ kính, hài hòa giữa Bắc Kinh.

Đứng ở quảng trường Thiên An Môn
Không gian khoáng đạt như rộng hơn
Con người cảm thấy mình nhỏ lại
Trước vẻ huy hoàng của Ngọ Môn.

Choáng ngợp khi vào thăm cố cung
Lầu son gác tía vẻ lạnh lùng
Cung điện Thái Hòa uy nghiêm quá
Sân chầu rộng lớn, sạch, mênh mông.

Tôi vừa xem lại tập “Thanh Cung”
Sách đấy, cảnh đây, thật lạ lùng
Như một cuốn phim đang chiếu lại
Mười ba triều đại vua Nhà Thanh.

Các dãy vạc dầu nhìn thất kinh
Trong tôi hiện lên cảnh hành hình
Trời nóng mà toàn thân ớn lạnh
 Con người – ôi một kiếp nhân sinh !

Thôi nhé, Tạm biệt đất Bắc Kinh
Tôi về với Hà Nội quê mình
Chuyến bay buổi chiều đang chờ đợi
 Cả đoàn tôi – thượng lộ bình an.
                 Bắc Kinh, hè 2015.


Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

TÌNH MẸ

            “ Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…”

Tôi về làm dâu quê mẹ Kì Đồng
Một làng nhỏ bên Sông Hồng lộng gió.
Ba bảy năm rồi đời tôi gắn bó
Với nhà chồng, với xóm ngõ, làng quê.

Ngày mới về ra bờ đê gánh nước
Mẹ nhắc hoài “phải cẩn thận nghe con”
Giờ mẹ đã xa, giếng nước cũng không còn
Tôi nhớ hoài bóng hình của mẹ.

Mẹ đẻ cho tôi hình hài cuộc sống
Tôi xa Người khi đã lớn khôn.
Mẹ chồng đón tôi trong vòng tay thân thương
Tình ruột thịt với một đàn em nhỏ.

Có những lúc tôi tưởng chừng gục ngã
Mẹ nâng tôi lên “con gái của bầm”
Vững lên con, mẹ đứng thật gần
Giúp các con vượt phong ba bão táp.

Người nắm tay tôi dìu đi từng bước
Vượt thác ghềnh, qua cuộc sống khó khăn.
Mẹ chồng tôi – Người là một tấm chăn
Sưởi ấm tôi những đêm dài giá rét.

Mẹ là niềm tin cho tôi bước tiếp
Tôi trưởng thành nhờ có mẹ chồng tôi.
                     Hà Nội 29.12.2014.