Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

TINH KHÔI NGÀY ẤY

KỈ NIỆM THÁNG NĂM

Tháng ba năm nay thật ít mưa
Mây trời đâu đó lắc rắc thưa
Bước chân đi giữa mùa xuân mới
Nao nao lòng một nỗi nhớ mưa.

Đêm qua tôi mơ lại ngày xưa
Ngẩng mặt lên trời để đón mưa
Từng hạt mưa xuân bay nhè nhẹ
Thấm vào hồn tôi nuôi ước mơ.

Đơn giản làm sao những ngày xưa
Ước làm cô giáo để đọc thơ
Lẩy Kiều, nghe Hịch, bình văn cổ
Thả hồn mình quyện với hồn thơ.

Mới đấy mà đã bốn mươi năm
Tốt nghiệp ra trường đại học văn
Nữ sinh mắt sáng, tay tròn lẳn
Da mịn màng, môi thắm, dáng cao.

Thời gian ghi dấu  – da nhăn nheo !
Tóc điểm bạc rồi, lưng chẳng eo !
Duy chỉ tâm hồn thơ vẫn sáng
Miệt mài với sách, áng thơ reo.

Đã bước vào tuổi ngoài sáu mươi
Sức khỏe bây giờ giảm sút rồi
Hoan hỉ  hàng ngày bên con cháu
Cùng bạn đời tri kỉ vui tươi.

“ Đêm ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy”…
Mưa Xuân – Nguyễn Bính còn in đậm
Nuôi dưỡng tâm hồn thơ trong tôi.
                       Hà Nội: 03.2018.

40 NĂM TỰ HÁT
Bốn mươi năm đang qua
Chúng mình sống một nhà
Đã thành đôi tri kỉ
40 năm bền bỉ
Xây dựng một gia đình.
Ba đứa con thông minh
Hai trai và một gái
Chồng ơi, vợ muốn nói
Nịnh chồng một câu thôi
Thế nào chồng cũng cười
Vợ hiểu mình thật đấy…
Câu mà vợ muốn nói
Chồng xứng đáng gọi là:
“ Người cầm lái vĩ đại”.
40 năm từng trải
Qua bao chuyện vui buồn
Có cả những đau thương
Khi cha già mẹ héo
Con thuyền vẫn khéo léo
Vượt qua những bão giông
Bởi vì vợ có chồng
“Người cầm lái vĩ đại”
Ba đứa con hăng hái
Sát cánh cùng mẹ, Ba.
Mình có một tòa nhà
Thật bình yên hạnh phúc.
Tuy nhiên có đôi lúc
Không tránh khỏi buồn phiền
Đó là điều tất nhiên
Thế mới là cuộc sống.
          Kỉ niện 40 năm ngày cưới
                 Hà Nội hè 2018.
Xem thêm: Click chuột vào dòng chữ dưới đây.
CẢM XÚC CHIỀU MƯA
MÙA XUÂN CỦA TÔI VIDEO
VẾT THÙ TRÊN LƯNG NGỰA HOANG
                                                   An Chi: 26.03.2018