Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

CHIỀU NHỚ


Vào buổi chiều cuối xuân
Cây trong vườn rợp mát
Hai chị em say mê
Cùng hòa chung tiếng hát.

                                Không gian tràn ngập nắng
                                Mùa xuân lại trở về
                                Yên ả một miền quê
                                Kí ức về ngưng đọng.


Thời gian như đồng vọng
Cả quãng thời ấu thơ
Chị hát cao giọng quá
Em hát giọng thấp ghê.

                                Cao thì không lên được
                                Thấp thì hụt hơi luôn
                                Hai chị em nhìn nhau
                                Tự nhiên cười ha hả.

Ngày xưa hát hay quá
Bây giờ đâu mất rồi.
Chị đã ngoài sáu mươi
Em thì năm chín tuổi.

                                Thời gian như ngựa đuổi
                                "Chưa quên dại đã già"
                                 Mỗi khi chị về nhà
                                 Lòng chị vui biết mấy.

Nhớ những ngày thơ ấu
Chiều nay như trong mơ
Sóng ào ạt xô bờ
Lòng hòa theo tiếng hát.

                                 Ước gì có cả Tuyết
                                 Cùng hát "Đom đóm bay"
                                 Tuyết hát vẫn rất hay
                                  Dài hơi và khỏe khoắn.

Nó cũng hay hát lắm
Yêu đời và vô tư
Giọng Em vẫn mượt mà
Như ngày xưa em hát.

                                 Không gian thêm khoáng đạt
                                 Vang vọng tiếng em ca
                                 Nhà mình đã hiện ra...
                                 Ngọt ngào thân thiết quá.

Có ông bà, cha mẹ
Có các em nhỏ bé
Có giếng nước trong veo
Khoảng trời xanh hạnh phúc.

                                 Ông Nội nhắc rất nhiều
                                "Đừng hát đom đóm nữa"
                                  Hát những bài xưa cũ
                                 "Quảng Bình quê ta ơi".

Cả bọn ré lên cười
Ông ơi cháu sẽ hát
"Bài ca năm tấn thóc"
"Cô gái vui mở đường".

                                  Ông cười đồng ý luôn
                                  Hát đi các cháu nhé
                                  Cháu gái ông yêu quí
                                  Chăm học và chăm làm.

Cuộc sống lắm gian nan
Có bữa no, bữa đói
Em ơi chị vẫn thấy
Tuổi thơ ta bình yên.
               *
        *           *
                                    Gặp chị chiều cuối xuân
                                    Hòa chung trong giọng hát
                                    Không còn nghe thánh thót
                                    Như những ngày xa xưa.

Cả một thời ấu thơ
Tuy xa xôi vời vợi
Không gian như lắng đợi
Thời gian thôi thoi đưa.

                                   Cập bến bờ xa xưa
                                   Kỉ niệm trong quá khứ
                                   Bốn chị em chăm chú
                                   Hòa giọng hát hoan ca.

"Quảng Bình" đất quê ta
Hào hùng trong lịch sử
Sông Darkorong muôn thở
Hòa âm trong tiếng ca.

                                 "Đom đóm" ở đâu ra
                                  Dạt dào "Thuyền và biển"
                                 "Gậy Trường Sơn" vượt núi
                                  Băng băng bước quân hành.

"Bếp Hoàng Cầm" trong rừng
Gợi nhớ thương về Chú
"Dòng Cửu Long" lịch sử
Hào hùng trong tiếng ca.

                                   Buổi trưa hè ngân nga
                                   Trong không gian im ắng
                                   "Làng tôi" xanh, xanh thẳm
                                   "Sau lũy tre mờ xa".

Chiều nay nơi quê nhà
Chị em tôi lại hát
Giọng ca không thánh thót
Nhưng lắng đọng thâm trầm.

                                  Tiếng chị vang rất gần
                                   Nghe sao thân thương lạ
                                   Đường đời xa ngái quá
                                   Chị là niềm tin yêu.

Tâm tư có đôi điều
Xin mở lòng với chị
Bình yên và giản dị
Là hạnh phúc chị ơi.

                                    Ghi nhớ mãi khoảng trời
                                    Tuổi thơ mình đã sống
                                    Tình yêu đầy mơ mộng
                                    Tươi mãi trong lòng ta.
                                                          Chiều nhớ: 4.2017.
TÂM SỰ CÙNG EM
                 Thân yêu tặng dì Tuyết

Trời nắng như đổ lửa
Chị cùng vợ chồng em
 Cúi lạy xin Tổ Tiên
Cho em được mạnh khỏe.

Rồi vào chùa làm lễ
Xin được ban phước lành
Kiếp người thật mong manh
Trước cuộc đời dâu bể.

Tuyết ơi chị dặn nhé
Đừng suy nghĩ quá nhiều
Em không được “phiêu lưu”
Mà mất ăn, mất ngủ.

5 tháng trời ròng rã
Em thiếu ngủ liên miên
Chị và Mai nhiều đêm
Lo cho em…Tuyết ạ.

Chị em mình vất vả
Vượt "vũ môn" thật tài
Có cuộc sống ngày nay
Phải giữ gìn sức khỏe.

Em đừng lo nghĩ nhé
Các con đã trưởng thành
Chúng đều giỏi, thông minh
Mình già rồi Tuyết ạ.

Cuộc sống nay hối hả
Mình phải lánh sang bên
Giữ sức khỏe cho bền
Thế là thương con cháu.

Chị và Mai mong muốn
Thương em, em hiểu không ?
Đừng suy nghĩ lung tung
Mà mất đi “cái hả”

Chiều nay trời nóng quá
Nhớ  các em chị buồn
Cầu mong các em luôn
Được bình yên hạnh phúc.
                         Hà Nội 16. 6. 2017.
Ghi chú: Click vào dòng chữ màu xanh trong thơ, ta sẽ được thưởng thức ngay những bài ca đi cùng năm tháng.
Thư giãn với karaoke online:
Tham khảo:





Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

SÔNG HỒNG TRONG TÔI

Ảnh minh họa

42 năm trở lại bến sông xưa
Cảnh vật giờ đây đã nhiều đổi khác
Đâu bãi mía , nương ngô xào xạc ?
Và nước dòng sông ngầu đỏ phù sa ?

Sông Hồng ơi. Người đã quá khác xưa
Do kiến tạo địa tầng hay thời gian bào cứa ?
Tôi nhớ ngày xưa vào mùa nước lũ
Sông Hồng reo...tung bọt trắng trời mây.

Sông Hồng ơi. Người khác lạ là đây
Hay là sông đã quá già sông nhỉ.
Ôi dòng sông tôi vẫn hằng yêu quí
Dòng sông từng tắm mát đồng quê.

Sông Hồng ơi. Người hãy dậy sóng đi
Hãy ôm vào lòng phù sa màu mỡ
Hãy ghi tiếp hào hùng trong trí nhớ
Của bao người từng đau đáu yêu sông.

Sông đã tạo nên hai bờ trù phú
Để ngô mượt mà, khoai sắn tốt tươi
Và dưới lòng sông cá lội, tôm bơi
Ào ạt từng đàn như xưa sông nhé.

Sông Hồng ơi. Tôi muốn Người như thế
Để mãi Người kiêu hãnh với tên sông
Người là công trình vĩ đại của thiên nhiên
Ghi lịch sử bốn ngàn năm Tiên Đế.

Tôi muốn sông cứ trào lên mạnh mẽ
Nước lững lờ trôi - buồn lắm sông ơi.
Tôi muốn sông trong tâm trí mọi người
Sung mãn tạo nên nguồn sống mới.

Sông đi qua là phù sa bồi tới
Là cá nhiều, tôm lắm sông ơi
Sông góp phần cho cuộc sống tốt tươi
Cho người dân hai bên bờ sông nhé.

Tôi không muốn sông cứ buồn như thế
Nước dòng trong thì tôm cá còn đâu
Không phù sa, bờ bãi chẳng mỡ màu
Ôi tạo hóa, thời gian và dâu bể ! !

Sông Hồng ơi. Người có hiểu tôi không ?
Tôi buồn lắm khi thấy Người thay đổi
Lòng quặn đau khi ngắm bờ bãi mới
Cứ phẳng lì, đây đó khói lò nung.

Dưới lòng sông tôm cá chẳng tung tăng
Đời sống dân chài thêm phần vất vả
Trên triền đê nắng hè chang chang quá
Nỗi buồn nào giăng mắc giữa hồn tôi !

Sông Hồng ơi. Người cứ chảy về xuôi
Cứ thiết tha, cần mẫn với con người
Cứ tỏa sáng giữa cuộc đời sông nhé
Dòng sông trong tôi - Tuyệt thế - Sông Hồng.
                                    Bến Sông Hồng hè 2016.
                                             An Chi.