Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

CẢM XÚC CHIỀU MƯA

Vâng. Ở đây ta đang thưởng thức tình thơ trên nền tình khúc ĐOM ĐÓM – Do nghệ sỹ Giao Linh thể hiện – Khánh Chi Hà Nội - Thu 2015.

“Chị em gái như trái cau non.”

Tháng 7 này em gái út về hưu
Mà sao tôi cứ bâng khuâng khó tả
Năm chị em đã trở thành già cả
Sang dốc bên này trong cuộc hành hương.

Chị cả tôi sáu mươi tám tuổi tròn
Chị thứ hai sáu mươi lăm tuổi lẻ
Bản thân tôi tuổi sáu mươi tròn trịa
Em thứ tư năm sáu tuổi rồi.

Năm chị em ,năm số phận cuộc đời
Năm “trái cau non” mỗi người mỗi ngả
Sướng, khổ,buồn, vui đều qua tất cả
Đến bây giờ sóng đã lặng, biển êm.

Năm chị em cùng chung một con thuyền
Cùng mẹ cha,cùng ông bà nội ngoại
Cùng thở khí trời cùng ăn hoa trái
Tắm nước đầm sen, hái rau muống vườn nhà.

Đến bây giờ mấy chục năm đã qua
Tôi vẫn nhớ nao lòng những buổi chiều nhạt nắng
Bữa cơm nhà nghèo độn khoai, độn sắn
Vẫn vui cười… hát “Đom đóm đâu ra”.

Cha mẹ tôi giờ đã đi rất xa
Nhưng với tôi không bao giờ quên được
Người vẫn trở về như lòng tôi mong ước
Nhắc tôi hoài…”Vào thăm chị nghe con”

Chị Chính ơi – Đau – Một trái cau non
Thương chị lắm em đứt từng khúc ruột
Em Tuyết em Mai chạy xuôi chạy ngược
Tưởng chị “về” hồi tháng 8 vừa qua !

Nhành cau non – giờ một trái sắp xa
Đau ốm nhiều năm …chị ơi khốn khổ
Phải gánh nặng đâu…chị em gánh đỡ
Khúc ruột trên, khúc ruột dưới quặn đau.

Buổi chiều nay…ngoài trời mưa rất mau
Những giọt nước mát lành tan nhanh trên tán lá
Tôi ngồi đây mà lòng miên man quá !
Thương chị nhớ em
                              Năm con gái họ Trần..
                              Chiều mưa Hà Nội: 15.5.2014. 
                         

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét