Tặng em gái thân yêu T.V.
Chị viết lên đây mấy vần thơ
Về làng Thọ Lão của ngày xưa
Đầm sen ao cá, dừa rợp bóng
Kẽo kẹt trưa hè tiếng võng đưa.
Em ạ, ngày xưa...em nhớ không
Đầu đình lộc vừng hoa trổ bông
Đỏ rực tựa như chùm lửa cháy
Bây giờ nhớ lại thấy rưng rưng.
Nhớ quá em ơi…nhớ quá chừng !
Về mái nhà xưa đầy kỉ niệm
Nơi ấy có ông bà, cha mẹ
Có chị em và cậu út cưng.
Em cười nhẹ nhàng thẽ thọt thưa:
“Chị ơi có nhớ những buổi trưa
Ba chị em mình ngồi chẻ lạt
Bên cầu đầm, sen ngát hương đưa”.
Thọ Lão quê mình những ngày xưa
Tiếng sáo diều vi vút xa đưa
Cây đa, giếng nước, ngôi chùa nhỏ
Thấp thoáng hồn ai phiêu lãng mưa.
Thấm thoắt mấy chục năm đã qua
Ngày xưa thơ bé nay đã già
Em ơi chị nhớ quê mình quá
Nơi có ông bà, có mẹ cha.
Hà Nội đầu đông 2015.