Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

SUM HỌP TÌNH THÂN

                    
" Quê hương tuổi thơ...đi qua đời tôi "

          Kỉ niệm lần đầu gặp mặt HỘI CON GÁI HỌ TRẦN - T.L, TT.

Con gái Họ Trần lấy chồng xa

Hôm nay gặp mặt tại quê nhà
Mừng vui khôn xiết - kia dì Sáu
Ta cùng làm cỗ kính tổ tiên.

Đã lâu lắm rồi mới gặp nhau

Mừng vui xen lẫn những lo âu
Bởi cũng có người cao tuổi quá
Qui luật cuộc đời tránh được đâu.

Chị Giàng năm nay bẩy lăm rồi

Yên bề gia thất nơi xa xôi
Được tin chị cũng vui mừng lắm
Chị đã về đây các em ơi.

Dì Môn - Hội trưởng vui, vui thế

Đã sáu lăm năm chẵn cuộc đời
Những ngày xa em tôi mãi nhớ
Người bạn, người em thuở thiếu thời.

Làng quê mình vào giữa tiết đông

Gió Đầm sen thổi lạnh sống lưng
Mà sao ai cũng hân hoan thế
Tình cảm chị em sưởi ấm lòng.

Hai chị em Sáu, Sáng nhiệt tình

Các em liên kết mình nhau lại
Chẳng để chị em nào xa ngái
Chị có đôi lời cảm ơn em.

Cảm động làm sao gặp em Huyền

Em về cùng với chị, với em
Xa xôi cách trở thời thơ ấu
Gần nửa đời người mới biết nhau.

Nhiều em trẻ quá chẳng nhớ tên

Cảm thông cho chị nhé, các em
Dẫu chẳng nhớ tên, tình vẫn đậm
Bởi cùng dòng máu của Tổ Tiên.

Bữa tiệc hôm nay vui đậm đà

Tình thân sưởi ấm cả lòng ta
Kính yêu, cảm mến - Ôi ngọt lịm !
Cầu mong tất cả được an hòa.
                    Làng quê dấu yêu: 25.12.2016.
                                    An Chi.

                                    
                               



Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

HƯƠNG SIM

             
Dẫu chị đi xa hương vẫn ngát
Khoảng trời tình chị vẫn đầy vơi.

 " Chị em gái như trái sim bùi"
Năm chị em, giờ mất một rồi
Trời ơi đau đớn trái tim tôi
Sim bùi sao lúc này đắng vậy !
Trời nỡ chia lìa chị em tôi !

Chị Ba tôi bệnh đã lâu rồi
Mỗi lần thăm chị nước mắt rơi
Phải đâu gánh nặng em san xẻ
Đỡ một đoạn trường chị nghỉ ngơi.

Chị Ba ơi ! Chị có biết không
Mẹ già khuất bóng vẫn cầu mong
Làm sao cho chị đi lại được
Để mẹ "về quê" siêu thoát lòng.

Chị Ba ơi chị có biết không
Hôm nay trong bệnh viện Hà Đông
Anh em, con cháu cùng bè bạn
Thương xót vô cùng tiễn chị đi.

Năm chị em, nay mất một rồi
Bông hoa năm cánh một cánh rơi !
Làm sao che chắn cho đỡ lạnh
Để chị đi, về được thảnh thơi.

" Chị em gái như trái sim bùi"
Hương Sim ngọt lịm Chị Ba ơi
Dẫu chị đi xa hương vẫn ngát
Khoảng trời tình chị vẫn đầy vơi ! ! !
                   Hà Nội: 20.11.2016.
                       

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

DIỆU TÂM CHỊ ƠI


                                Ngày đưa chị về cõi vĩnh hằng.

VEN HỒ - BỒNG LAI  - Jaewoon U

Em đến với chị buổi sáng nay
Trời ơi đau đớn tới mức này
Tim em rỉ máu khi thấy chị
Tận cùng nỗi khổ, tận cùng đau.

Em biết làm sao cho chị đây
Yêu thương không đủ lấp vơi đầy
Một ngàn điều phúc bên nhà mẹ
Không lo nổi một nợ cuộc đời.

Thôi thế là xong chị Chính ơi
Chị đã đi qua một kiếp người
Sướng – khổ - buồn – vui đều nếm trải
“Giang san” chồng chị cũng qua rồi.

Chị nhớ tên là Diệu Tâm nghe
Phật thương, phật độ, phật chở che
Dẫn đường đưa chị về Tây Trúc
Gặp mẹ, gặp cha chốn Bồng Lai…

                        Hà Nội: 19.11.2016.

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

HOÀI NIỆM MẸ

Ảnh minh họa
Kỉ niệm 30 năm ngày mất của mẹ.


Về thăm quê vào một ngày cuối thu
Trời trong xanh, nắng buông dìu dịu
Bưởi ngoài vườn quả sai lúc lỉu
Tỏa hương thơm man mác đâu đây.

Ngồi một mình trong tiếng nhạc đắm say
Con cảm giác Mẹ ở ngay bên cạnh
Và con thấy mùi trầu cay đầm đậm
Mẹ thường ăn vào những buổi trưa.

Lối vào nhà nay đã khác xưa
Chẳng còn đâu hàng đinh lăng xanh tốt
Cây cau Thầy trồng giờ thành cao vút
Quả chẳng ai ăn rụng xuống gốc cây.

Vườn nhà mình nay đã đổi thay
Cây chanh ngày nào xanh tươi trĩu quả
Cây bồ kết nghênh ngang một thuở
Giờ chỉ còn khoảng đất trống không !

Buổi trưa nay sao con thấy bâng khuâng
Hình như đầu hè Mẹ ngồi nhặt thóc
Nhà mình nghèo, nhưng Mẹ ơi con biết
Quí giá vô vàn là lòng Mẹ bao dung.

Con ngồi đây trong khoảng lặng hư không
Tất cả cứ ùa vào kí ức
Đưa con về hơn ba mươi năm trước
Cuộc sống khó khăn nhưng có Mẹ, có con.

Con giờ đây cuộc sống đã tốt hơn
Chỉ thiếu vắng dáng hình của Mẹ
Thời gian ơi ! Hãy cho tôi ước nhé:
Mẹ mãi còn – Người Mẹ của chúng con.
                             Kì Đồng thu: 22.10.2016.

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

NHỚ VỀ THỜI ÁO TRẮNG

     
( Ảnh minh họa )

 Nhân kỉ niệm 65 năm ngày thành lập khoa Ngữ Văn ĐHSP HN1
                                      ( 1951 – 2016 )
Bốn mươi năm trở lại nơi đây
Nhà A7 Khoa Văn Sư Phạm 1
Trời cuối thu mà sao ngột ngạt
Kí ức ùa về, tim ngừng thở một giây.

Bốn năm trời tôi đã sống nơi đây
Những tháng ngày bình yên và mơ mộng.
Lời thầy cô như vẫn còn vang vọng
Tôi lặng người trước Hiệu Bộ năm xưa.

Dãy xà cừ tán lá đã xòe to
Sân vận động được nâng cao rất đẹp.
Nhà A7 già nua không vào được
Đứng từ xa tìm lại kỉ niệm xưa.

Ôi một thời áo trắng đã đi qua
Để tiếp đến những tháng ngày vất vả
Cuộc sống gia đình cuốn đi tất cả
Những ước mơ hoài bão tuổi sinh viên.

Trở lại trường sau hơn 40 năm
Gặp lại bạn bè, người còn, người mất.
Tất cả giờ đây đã thành kí ức
Của một thời áo trắng đã đi qua.
                ĐHSP HN1 cuối thu 2016
                       Trần Thị Trinh.

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

TRI ÂN ĐỨC TỔ

                   Nhân kỉ niệm 170 năm ngày sinh của Người.


Sinh nhật Người vào tháng 10 dương
Trời cuối thu trong xanh mát mẻ
Sư Tổ ơi ! Kính yêu Người đến thế
Vạn môn sinh Đất Việt đội ơn Thầy.

Chúng con về tụ họp nơi đây
Tại nhà thiền Cẩm Khể, Phú Thọ
Tất cả môn sinh tri ân Sư Tổ
Dâng lên Người ngàn vạn đóa sen thơm.

Trời thu trung du thật bình yên
Đất lành Cẩm Khê chim về làm tổ
Mảnh đất này cứu bao người khốn khổ
Bệnh tật giày vò đã được hồi sinh.

Sư Tổ ơi Người có phép thần tiên
Chỉ ngồi thiền mà tâm an, thân khỏe
Cuộc sống chúng con sang trang mới mẻ
Hạnh phúc từng ngày trên cõi trần gian.

Chúng con bớt nhiều đau đớn gian nan
Bởi bệnh tật giày vò khốn khổ
Bệnh con khỏi rồi, bạn con thì đỡ
Sư Tổ ơi ! con cúi lạy trước Người.

Sinh nhật Người, chúng con về đây
Cùng nghiêng mình trước anh linh Sư Tổ
Từ trên cao cầu mong Người thấu tỏ
Lòng biết ơn của vạn vạn môn sinh.
                        Môn sinh: Trần Thị Trinh
                       Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.


Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

BA NĂM THIỀN ĐỊNH


Loay hoay tìm kiếm mãi
Phương pháp tập luyện nào
Cho hợp người tuổi cao
Để tâm an, thân khỏe !

Mới sáu mươi tuổi lẻ
Người mệt mỏi vô cùng
Nhiều lúc đau sụn lưng
Đêm nào cũng mất ngủ.

Đó là chuyện đã cũ
Bây giờ tôi khỏe rồi
Cuộc sống rất thảnh thơi
Sau ba năm thiền định.

Mối nhân duyên trời tính
Cho tôi gặp Trường Sinh…
Ba năm cứ ngồi im
Mỗi ngày hơn ba tiếng.

Bệnh tật tự tan biến
Sức khỏe lên từng ngày
Tôi thiền định mê say
Chuẩn “ĐÚNG-ĐỀU-ĐỦ-ĐẠT”
Cuộc đời sang trang khác
Niềm vui cứ chan hòa
Mỗi một ngày trôi qua
Nhẹ nhàng và thanh thản.

Nhìn cuộc đời tươi sáng
Tất cả nhờ Trường Sinh
Tôi muốn chị em mình
Đến với Trường Sinh Học.
                          Trung Thu Bính Thân
                    Đội Cấn – Ba Đình – Hà Nội

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

MÙA VU LAN


Tháng 7 – mùa báo hiếu mẹ cha
Con cái muôn phương trở về nhà
Làm mâm cơm cúng dâng cha mẹ
Ra chùa lễ phật…kính tổ tiên.

Mẹ ơi con nhớ những ngày xưa
Tháng 7 năm nào cũng nhiều mưa
Đường quê mình bùn nhiều lầy lội
Con sợ vô cùng giẫm phải gai.

Con nhớ như in ông nội ngồi
Nhìn mưa tới tấp bong bóng trôi
Ông bảo năm nay mưa nhiều quá
Không khéo mất mùa lại đói to.

Mới đấy mà đã  mấy chục năm
Mẹ ơi con nhớ những đêm rằm
Ánh trăng tỏa xuống như dát bạc
Chúng con cùng ngửa cổ ngắm sao.

Vườn nhà mình rộng lại nhiều cây
Bao phủ bên ngoài rặng tre dầy
Trong vườn rất nhiều cây ăn quả
Thỏa chí “tang bồng” ăn trái cây.

Chúng con là gái lấy chồng xa
Tháng 7 năm nào cũng về nhà
Cùng nhau làm cỗ dâng cha mẹ
Đọc kinh Vu Lan ấm lòng cha.

Chúng con làm lễ ở trong chùa
Xong lại về nhà để nghỉ trưa
Cùng nhau ôn lại thời thơ ấu
Tháng 7 – mùa báo hiếu mẹ cha.

                        Mùa Vu Lan Bính Thân.

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

NỖI NHỚ VIÊN CHĂN

                Nhân chuyến thăm Viên Chăn  cuối xuân 2016.
Tôi đến thăm đất nước Triệu Voi
Điều tôi ấp ủ tự lâu rồi
Ngay từ thơ bé tôi từng hát
“Hoa đẹp Champa… bao tháng ngày…”

Chiều nay tôi đã đến nơi đây
Khải Hoàn Môn sừng sững vươn mây
Níu chân du khách dừng thưởng ngoạn
Xa xa là Thapluong sáng ngời.

Viên Chăn – thủ đô bình yên quá
Đường phố đông vui không hối hả
Không kẻ ăn xin, không dối lừa xa lạ
Ánh mắt người thân thiết chứa chan.

Đi trên đường cảm giác thật bình an
Đường phố sạch trơn không rác thải
Ý thức giao thông không cần bàn cãi
Nét văn minh lịch sự là đây.

Những ngôi chùa tôi đã đến thăm
Thapluong, Sisaket, Simay…
Du khách chỉ dâng hoa quả, nến
Chùa Simay buộc chỉ cổ tay.

Con gái Lào mặt đẹp như hoa
Cổ tay tròn lẳn, da ngọc ngà
Điệu múa Năm Vông say lòng khách
Khúc hát Apsara mê đắm lòng người.

Tạm biệt Viên Chăn chúng tôi về
Champa thơm ngát lưu luyến ghê
Vượt Trường Sơn chúng tôi về Hà Nội
Xao xuyến lòng nỗi nhớ… Viên Chăn.

                                    12. 3. 2016.

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

ÔNG NỘI

Ông Nội tôi mất đã lâu rồi
Mà sao tim tôi vẫn bồi hồi
Mỗi khi nhớ về làng quê ấy
Thương ông cháy bỏng trong lòng tôi.

Đêm qua cháu nằm mơ gặp ông
Ông về hỏi “cháu có khoẻ không ?”
Tiệc làng mình năm nay vui lắm
Cháu thu xếp về “các em mong”.

Ông ơi cháu cũng muốn thăm quê
Để nghe kẽo kẹt tiếng võng hè
Để hồn mình lắng trong tiếng sáo
Nghe trẻ nô đùa đêm trăng thanh.

Cháu muốn chân trần đi ngoài hiên
Dẫm lên mặt gạch lát trên thềm
Múc từng gầu nước trong mát rượi
Đắm mình trong khung cảnh thần tiên.

Cháu muốn về quê làm bánh trôi
Mùa này hoa bưởi trắng vườn rồi
Tự tay cháu hái dăm chùm nhỏ
Hòa vào hương gạo nếp bánh trôi.

Cháu nhớ những ngày bé xíu xưa
Ông luôn hỏi cháu “học xong chưa ?
Cố mà chăm học ngoan đi cháu
Để sau này đỡ cực nghe chưa”

Bây giờ cuộc sống cháu ổn rồi
Cháu chỉ còn thương nhớ ông thôi
Ông đã đi xa ngàn vạn dặm
Mà sao cháu vẫn gặp ông hoài.

                        Hà Nội: 20.4.2016.

XIN ĐỪNG NGỘ CHỮ

                           Gửi cô giáo Lam – Tổ trưởng tổ ngữ văn trường Chuyên Hà Tĩnh

Giáo viên văn mà “ngộ” chữ mất rồi
Đất nước mình đẹp lắm cô giáo ơi
Làng xóm nông thôn được thay da đổi thịt
Các thành phố đông vui nhộn nhịp
Trẻ em đến trường được chăm sóc nâng niu.
Là giáo viên và tôi đã về hưu
Xin có vài lời xẻ chia cùng cô nhé:
Cô còn trẻ mà sao liều lĩnh thế
Đem bốn ngàn năm lịch sử của ông cha
Ví như là đứa trẻ chưa lên ba
“ Còn bú mớm” trời ơi cô hàm hồ quá mức ! !
Ai cũng biết Biển Đông đang bức xúc
Cá chết nhiều đau đớn lắm cô ơi .
Nhưng dù sao sự việc đã rồi
Phải tìm nguyên nhân để gọi tên chỉ mặt.
Là cô giáo – người dẫn đường đi tắt
Mà lòng cô dao động vậy sao ?
Cô giáo ơi lớp trẻ sẽ thế nào
Bước tới tương lai thiếu tinh thần dân tộc ?
Thầy bi quan, trò làm sao giỏi được
Lạc hướng rồi, dẫn các cháu về đâu ?
Cô giáo ơi, xin cô hãy tỉnh mau
Để dạy học sinh cho nên người cô nhé !

4.000 năm – bức tường thành thế kỉ
Mãi là niềm tự hào, chỗ dựa của Việt Nam.
                                   Hà Nội: 16.5.2016.

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

MỘT TRỜI NỖI NHỚ

LÀNG QUÊ VN XƯA (ảnh minh họa )

Tiệc làng tôi mở vào tháng 3 âm
Người xa quê nô nức về dự hội.
Tháng 3 này trong lòng tôi bối rối
Biết có về dự tiệc với quê không ?

Đâu mênh mang ngàu đỏ Sông Hồng ?
Làng Thọ Lão lại trắng màu hoa bưởi.
Cây phượng đầu làng như biết nói
 Đợi hè về hoa sẽ rực đỏ tươi.

Đầm sen quê  - linh hồn của đất trời
Hương thơm ngát cả mùa hè rực rỡ.
Lũ trẻ chúng tôi tắm đầm sen một thuở
Lá sen úp đầu – ô che nắng đùa nô.

Có những bữa mải chơi… đánh ô, đánh ốc
Ông răn nhiều...đe đánh đòn roi.
Chúng cháu ngoan, chịu khó học nữa rồi
Chăm chỉ lắm, không bao giờ xao nhãng.

Các em tôi chúng đều ngoan, hiền lắm
Chúng coi tôi như chị cả trong nhà
Tôi chỉ cần đưa mắt lướt qua
Là mọi việc cứ đâu vào đấy hết.

Giờ xa quê nhớ các em da diết
Tất cả đã già, tóc đã bạc hoa râm
Tình chị em vẫn chảy âm thầm
Sưởi lòng tôi những đêm đông giá rét.

Tháng 3 này gợi nỗi niềm da diết
Nhớ quê hương nơi tôi đã chào đời
Tôi lớn lên trong hơi ấm tình người
Trong tình quê – Cả một trời nỗi nhớ !
                               Hà Nội: 01.4.2016.
                                  Trần Thị Trinh.

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

NGƯỜI THẮP LỬA

         

          Entry kính tặng người thắp lửa
 linh hồn websiter THƠ TRƯỜNG SINH HỌC

Cảm ơn người giữ linh hồn trang web
Nơi giao lưu gặp gỡ mọi môn sinh
Nơi lưu giữ niềm tin trong suốt hành trình
Ngồi thiền định để nâng cao sức khỏe.

Trang web thơ - nơi thắp lên ngọn lửa
Của niềm tin đâu đó có phai mờ
Những ước vọng, khát khao sống khỏe
Của môn sinh tựa vào đó ngời lên.
                                 Hà Nội 31.3.2016
                                        An Chi.
Clik: 

HY MÃ LẠP SƠN: CLB DSTSH TIẾN THỊNH,M.L,HN - GẶP ...

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

LỚP THIỀN CHÙA CẤM


    Nhân dịp lớp thiền dưỡng sinh được mở tại Chùa Cấm, Phúc Yên, VP.
                                                                    Từ ngày 21..3 đến 26.3.2016.
Nơi linh thiêng chùa Cấm Phúc Yên
Lớp thiền hơn trăm người tới học
Trò là những người bệnh tật
Mà thầy cô -  những giảng huấn nhân từ.

Tôi đứng đây trong khoảng lặng hư vô
Giữa lớp học mà lòng trào cảm xúc.
Sư Tổ ơi con biết Người vẫn thức
Từ trên cao Người ban phước xuống đây.

Hơn trăm người bệnh tật đắng cay
Đau đớn lắm vì trong người nhiều bệnh.
Tìm đến đây với một niềm hi vọng
Thân khỏe lên và tâm được bình an.

Sư Tổ ơi giữa cuộc sống gian nan
Vẫn có những con người lòng đầy bác ái
Vượt ngàn xa không ngại gì mệt mỏi
Đem trí tuệ của mình cứu giúp bệnh nhân.

Phú Thọ, Vũng Tàu…Xa mà lại rất gần
Với những con người cuộc đời còn vất vả
Những nông dân  nhiều đớn đau, đói khổ
Bệnh tật giày vò chưa một phút nghỉ ngơi !

Sư Tổ ơi !  xin cúi lạy trước Người
Cầu xin Người  ban thêm nhiều phước nữa
Cho người dân quê con thắp lên ngọn lửa
Tình yêu đời trong cuộc sống hôm nay.      
                           Xuân Bính Thân 2016.
                          Môn sinh Trần Thị Trinh.
                         Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.


Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

ÂN TÌNH NGƯỜI GIẢNG HUẤN

                  
     Kính tặng các anh chị giảng huấn TTDS TSH Phú Thọ.

Đã lâu rồi chưa trở lại Cẩm Khê

Nơi đất lành chim về làm tổ
Thị trấn Sông Thao đẹp như dải lụa
Mềm mại, dịu dàng nâng đỡ bệnh nhân.

Sông Thao ơi xa mà lại rất gần

Bởi nơi ấy có Thiền -  Trường Sinh Học
Giúp chúng tôi – những người bệnh tật
Thân khỏe lên và tâm được bình an.

Ba năm rồi trong lòng tôi chứa chan

Một nỗi niềm biết ơn người giảng huấn
Các chị, các anh ngày đêm cần mẫn
Giúp bao người trong cảnh ngộ đáng thương.

Sư Tổ ơi ! Người hãy yên tâm nhé

Lớp kế cận Người ngày một tốt hơn
Họ cứu giúp bệnh nhân bằng tình yêu đồng loại
Đội ơn Người – Đức Tổ anh minh.
                                          Xuân 2016
                            Môn sinh: Trần Thị Trinh
                           Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.