Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

NỖI NHỚ VIÊN CHĂN

                Nhân chuyến thăm Viên Chăn  cuối xuân 2016.
Tôi đến thăm đất nước Triệu Voi
Điều tôi ấp ủ tự lâu rồi
Ngay từ thơ bé tôi từng hát
“Hoa đẹp Champa… bao tháng ngày…”

Chiều nay tôi đã đến nơi đây
Khải Hoàn Môn sừng sững vươn mây
Níu chân du khách dừng thưởng ngoạn
Xa xa là Thapluong sáng ngời.

Viên Chăn – thủ đô bình yên quá
Đường phố đông vui không hối hả
Không kẻ ăn xin, không dối lừa xa lạ
Ánh mắt người thân thiết chứa chan.

Đi trên đường cảm giác thật bình an
Đường phố sạch trơn không rác thải
Ý thức giao thông không cần bàn cãi
Nét văn minh lịch sự là đây.

Những ngôi chùa tôi đã đến thăm
Thapluong, Sisaket, Simay…
Du khách chỉ dâng hoa quả, nến
Chùa Simay buộc chỉ cổ tay.

Con gái Lào mặt đẹp như hoa
Cổ tay tròn lẳn, da ngọc ngà
Điệu múa Năm Vông say lòng khách
Khúc hát Apsara mê đắm lòng người.

Tạm biệt Viên Chăn chúng tôi về
Champa thơm ngát lưu luyến ghê
Vượt Trường Sơn chúng tôi về Hà Nội
Xao xuyến lòng nỗi nhớ… Viên Chăn.

                                    12. 3. 2016.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét