Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

THĂM EM GÁI ÚT

   

  Thăm em gái út tại bệnh viện BẠCH MAI.

Chiều nay chị đến thăm em
Mưa như rây bột, ướt mềm hai vai.
M. ơi em bị đau tai
Con đường phía trước chông gai còn nhiều.
Chị thương em bởi một điều
Hình như số phận không chiều gì em.
Hết ngày thì phải đến đêm
Hết đau khổ phải đến miền vui ca.
Phải chăng tại kiếp đàn bà
Sinh ra là để vượt qua thác ghềnh.
Em điềm tĩnh, em chân tình
Em sống nhân hậu biết mình, biết ta.
Hay là tại lúc sinh ra
Như ông nội muốn “phải là đàn ông”
M. ơi em có biết không
Em ra đời chẳng ai mong ai chờ.

Ông thờ ơ, bố hững hờ
Mẹ đau khổ lắm, biết nhờ cậy ai.
Chẳng ai đúng, chẳng ai sai
Vì trên em có gấp hai chị rồi.
Bố mong đứng, mẹ mong ngồi
Có con trai để nối đời gia tiên.
Em ơi trong cuộc luân phiên
Nào ai chọn được nơi miền đặt chân.
Mặc cho con tạo xoay vần
Sống sao cho trọn chữ “Nhân” là mừng.
Chiều nay mưa gió quá chừng
Thương em chị viết vài dòng vậy thôi.
Cầu mong em được thảnh thơi
Chị em mình sẽ nối lời nước non.
           Hà Nội 26.01.2010.
               Trần Thị Trinh
      Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét