Trên tàu thống nhất giữa mùa thu
Hà Nội nắng vàng như mật ngọt
Người xe đi lại như giăng
tơ.
Quảng Trị đây ư ? mảnh đất
này
Nắng mưa khắc nghiệt, đạn bom cày
Đau thương tang tóc bao người ngã
Giữ vững lá cờ Tổ Quốc bay.
Tôi trở về đây Quảng Trị ơi
Một phần máu thịt của chồng tôi
Hòa tan trong đất trên đồi vắng
Mùa hè đỏ lửa năm 72.
Nghe lời Đảng gọi xếp bút nghiên
Tạm biệt quê hương, cha mẹ hiền
Và đàn em nhỏ còn thơ dại
Lên đường đánh giặc theo tổ tiên.
Hôm nay trở lại chiến trường xưa
Gặp lại ân nhân mà như mơ
“Nhan Biều” quê ấy “O Lành” ấy
Tay nắm chặt tay mắt lệ nhòa.
Bốn mươi năm chẵn đã trôi qua
Quá khứ chồng tôi là bài ca
Anh khẳng định mình trong cuộc chiến
Vô cùng khốc liệt nhưng
tráng ca.
Quảng Trị ơi. Thân thiết quá. Tạm xa !
Chúng tôi về với Hà Nội hào hoa
Trong tâm tưởng nhớ về Quảng
Trị
Quảng Trị anh hùng ! Ôi máu thịt của ta.
Khách sạn Phú
Quí, đêm 03.9.2011.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét