Chẳng ai ngờ mình lại lấy nhau
Hai đứa học cùng từ hồi lớp 6.
Anh điềm tĩnh còn em thì láu táu
Lớp học dưới hầm trong bom xé, đạn rơi.
Tuổi thanh xuân đã đến và trôi
Anh vào chiến trường Miền Nam đánh giặc
Em ở nhà với bao điều cay cực
Giấc mộng học đường mang vị chát mồ hôi…
Gặp lại anh một chiều Văn Lôi
Đạp xe qua rồi, hai đứa cùng ngoảnh lại.
Phút giây ấy sống trong em mãi mãi
Phải chăng là dấu hiệu của tình yêu ?
Ba năm sau cũng vào một buổi chiều
Sắc tím bằng lăng trải sân trường sư phạm
Nhà A7 với bao nhiêu bè bạn
Mình gặp nhau ấm tình cảm bạn bè.
Và thế rồi thư đến, thư đi
Những buổi gặp nhau chiều thứ 7
Nghiêm túc, đoan trang , ngỡ ngàng, run rẩy…
Nụ hôn đầu em giành trọn cho anh.
Thời gian trôi qua nhanh, qua nhanh
Những giờ học trên giảng đường kết thúc.
Cô giáo trẻ với niềm vui náo nức
Tạm biệt mái trường, xa bạn bè thân.
Tình yêu chúng mình đã được ba xuân
Tạm biệt anh em thấy lòng trống trải.
Về Quảng Ninh, tưởng xa anh mãi mãi
Bài toán cuộc đời em biết tính sao đây ?
Hợp hay tan âu cũng là số phận
Mọi lối rẽ cuộc đời đều tạo hóa mà ra.
Trời trung du từ tím chuyền sang ngà
Chứng kiến cuộc tình của hai người bạn trẻ.
Hà Nội
chiều mưa 11.2009.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét