Như cây có cội, như sông có nguồn.”
Em trai tôi sửa lại ngôi nhà
Làm nơi thờ cúng ông bà tổ tiên.
Tôi về đây trong dạ thấy yên
Xúc động quá muốn trào nước mắt.
Trên bàn thờ khói hương nghi ngút
Ông bà về cùng cha, mẹ, chú, cô
Cả tổ tiên ngự
ở bàn thờ
Linh thiêng quá và vô cùng thân thiết.
Tôi lặng yên và thấy lòng da diết
Nơi chôn rau cắt rốn là đây.
Phút xuất thần
tôi nghe thoảng như mây
Tiếng ông hỏi
“Các cháu về đấy hả?”
Ông nội ơi cháu nhìn ông rõ quá
Răng ông đen,mắt sáng,trán cao
Ông hỏi tôi: Cuộc sống cháu thế nào?
Cháu vẫn khỏe? Về thăm nhà luôn nhé.
Bên cạnh ông là bà tôi lúc trẻ
Miệng ăn trầu, môi cắn chỉ đỏ tươi.
Bà mất đi khi tôi chửa ra đời
Một năm sau tôi mới rời bụng mẹ.
Trên bàn thờ cha mẹ tôi vẫn thế.
Mắt cha nhìn nghiêm khắc quá đi thôi.
Mẹ nhìn tôi vừa nói, vừa cười:
“Đắt hàng không con? Mẹ vẫn về luôn đấy.”
Cha mẹ ơi con vui mừng biết mấy
Nhà thờ làm xong phần âm sẽ tốt lên
Chúng con luôn về thờ cúng tổ tiên
Xin các cụ độ trì cho con cháu.
Cha mẹ ơi ! lòng con luôn đau đáu:
Chị em thương nhau chín bỏ làm mười.
Nhưng xem ra chị Cả sống khác người…
Ôi cuộc sống ! có lúc buồn đến thế !
Tình cảm chị em có gì không thể…
Cha mẹ thứ cho “cau non đã già rồi”
Riêng phận con sống xứng đáng làm Người.
Như ước vọng lúc mẹ cha còn sống.
Hà Nội thu 2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét