Mưa cuối đông nhè nhẹ
Mẹ, ba và “cu bé”
Dạo bước chiều cuối năm.
Ôi mùa xuân đang sang
Và mùa đông trốn chạy
Lòng tôi buồn biết mấy
Vào giờ khắc cuối năm.
Bước qua tuổi năm lăm
Bao đổi thay kì diệu
Lúc buồn, vui lắng dịu
Như thuở còn trẻ thơ.
Đêm nằm mơ thấy cha
Chiều buồn khi nhớ mẹ
Lúc vui…người tri kỉ
Xa vắng thời ấu thơ…
Năm tháng đã đi qua
Kiếp người đầy đau khổ
Buồn vui và dang dở
Mỗi một ngày trôi qua.
Đường phía trước bao xa
Cát lầm và bụi bặm
Tìm đâu trong sâu thẳm
Một niềm vui hòa ca.
Con cái và nếp nhà
Niềm ấp ưu một thuở
Phải chăng là nguyên cớ
Làm tan nát lòng tôi ! !
Mưa Hà Nội cứ rơi
Trời cuối đông ảm đạm
Lòng tôi buồn thê thảm
Vào giờ khắc cuối năm !
Tiền bạc và tình thương
Đâu là nguồn cổ vũ
Sự hy sinh “cổ hủ”
Dại dột và “ngu si” !
Người ơi buồn làm chi
Cho đời thêm u ám
Ngẩng đầu nhìn trời sáng
Một năm mới đang về.
Đường Vạn Bảo, Hà Nội
20.01.2010.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét